positioning

Các bác ngân hàng nhà mình khoái sao chép nhau dễ sợ.

Từ cái tên gọi, nhẩm sơ sơ thôi là nguyên một đống "á", ví dụ như đông á, á châu, việt á, đại á, nam á, đông nam á, bắc á...còn sót tây á với trung á, tôi đoán là có người đã nộp đơn mở ngân hàng với những tên này luôn rồi.

Cho đến các cấu trúc tổ chức, ông nào cũng hội sở, sở giao dịch Tp.HCM, sở giao dịch Hà Nội, trung tâm thẻ, trung tâm điện toán...

Rồi những công ty con, ông nào cũng lê thê, công ty địa ốc, công ty chứng khoán, công ty tư vấn đầu tư, công ty kiều hối thanh toán quốc tế...

Rồi những sản phẩm, sản phẩm thẻ nội địa, sản phẩm thẻ quốc tế, cho vay ngắn hạn, dài hạn...ngay cả lãi suất cũng giống (hoặc sấp xỉ nhau).

Mà bực nhất là cách bắt chước viết tắt, từ acb, căn bệnh nó lan qua eab, vcb, icb, eib, riết rồi tôi có cảm giác cứ lấy 2 chữ cái bất kỳ, gộp với chữ b ngoài sau, có thể tạo thành là tên một ngân hàng nào đó.

Kết quả ra sao?

Một hai ngân hàng, đi đầu thì đi đầu mãi, còn những anh khác, lẹt đẹt theo sau, chạy mãi, mà vẫn hít khói dài dài.

Copycat sẽ chẳng bao giờ chiếm được vị trí số 1. Hãy bỏ những sản phẩm me-too, hãy tạo ra những sản phẩm khác biệt. Hãy đi đầu.



Sự thật: phải tiên phong, phải là đầu tiên, nếu muốn người ta nhớ đến.

Ai là người VN đầu tiên bay lên vũ trụ? Phạm Tuân, con nít cũng biết. Thế còn người thứ hai?

Ai là người tổng chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ? Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Thế còn vị phó chỉ huy chiến dịch là ai?

Ai là người đầu tiên đặt chân lên mặt trăng? Neil Armstrong. Còn người thứ hai?

Tổng thống đương nhiệm của Mỹ hiện giờ? George W. Bush. Thế còn người đã thua trong cuộc tranh cử năm 2004?

Mối tình đầu của bạn là ai? Mối tình thứ hai?

(hehe nếu bạn không trả lời được câu hỏi nào ở trên, đừng lo, tôi cũng đếch biết . Tại sao phải nhớ chứ?)

Khách hàng sẽ hi vọng gì ở một công ty chuyên đi *sao nguyên bản chính* những đối thủ sừng sỏ trên thị trường, từ cái tên, cho đến cách thức tổ chức và nghiêm trọng nhất, những sản phẩm?

Không đi đầu làm sao dẫn đầu được?

Sự thật: dẫn đầu luôn có nhiều lợi thế.

Khách hàng chỉ nhớ được những công ty dẫn đầu.

Nhân viên giỏi chỉ muốn làm việc ở những công ty dẫn đầu.

Đối tác chỉ muốn hợp tác với những công ty dẫn đầu.

Ai cũng yêu người dẫn đầu. Dẫu đầu là số 1.

Sự thật: nếu không thể là đầu tiên, không thể là tiên phong, thì, làm ơn, hãy khác biệt.

Nhưng chú ý, khác biệt, chứ chưa cần tốt hơn. Tốt hơn rất mù mờ, khác hơn rất rõ ràng. Tốt hơn hay không, hãy để khách hàng đánh giá, nhưng trước tiên, cần phải thu hút sự chú ý của khách hàng bằng sự khác biệt.


Khác thế nào?


Nếu sản phẩm của đối thủ dành cho các đại gia, sản phẩm của chúng ta chỉ tập trung cho sinh viên học sinh hay các bà nội trợ.


Nếu đối thủ rẻ, chúng ta phải đơn giản, dễ sử dụng hay đáng tin cậy.

Nếu đối thủ bán bia lon, ta phải bán bia hơi.

Nếu đối thủ bán mì vịt tiềm nước, ta phải bán mì vịt tiềm khô chiên giòn.

Nếu đối thủ bán sushi từng món, ta phải bán sushi theo kiểu buffet.

Nếu đối thủ chiếu phim Hàn Quốc, ta phải chiếu phim Mỹ hay Hồng Kông.

Nếu đối thủ đẹp trai, thì ta phải hóm hỉnh (đừng có chai mặt
).

Và ngược lại. Chẳng hạn vậy.


Sự thật: tôi nghe đồn là vậy , không biết mấy cái sự thật này có đúng không. Đừng có tin một cách mù quáng nhen.

Comments

VanPham said…
oh! Đồng ý! Đồng ý! Đại đồng ý! (^^)
Anonymous said…
việt:oh tôi không tin đâu,tại vi nhiều người đã tin bạn nói,tôi muốn có một chút khác biệt
Phim Mới said…
đối thủ nó vừa đẹp trai vừa hóm hỉnh thì sao giờ?