Bò lên Half Dome
Giữa lưng chừng núi, tôi đoán nếu mà rớt từ đây xuống chắc cũng lâu lắm người ta mới tìm thấy xác mình. Tôi ráng hết sức bấu vô sợi dây cáp, ráng một hồi thì hết sức thiệt. Hai tay mỏi nhừ, chân trái chuột rút. Chưa bao giờ tôi thấy mệt và sợ chết như vầy. Giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, tự dưng tôi muốn tính xem từ đây mà rơi tự do, với chiều cao thế này, vận tốc thế này, gia tốc thế này, sức gió thế này, hướng gió thế này, không biết bao giờ mới chạm đất và cách chân núi bao xa. -- Nhóm chúng tôi gồm 5 người, khởi hành từ trưa thứ bảy từ Bay Area, chạy một mạch đến chập choạng tối thì đến Yosemite, công viên quốc gia lớn nhất California cũng là công viên đầu tiên của nước Mỹ. Vô công viên không tìm được chỗ cắm trại, cả đám quay ra ngoài, may quá tìm được một nơi cách cổng chừng 10' lái xe. Hạ trại, ăn uống nhanh, đi ngủ sớm, mai hứa hẹn là một ngày dài. Bọn tôi sẽ trèo lên Half Dome. Yosemite rộng kinh khủng, hơn 3.000 cây số vuông, cả một vùng đồi núi bạt n