ha~nh tie^'n

Thời buổi này, đi ra đường, gặp một thằng đàn ông, có nhiều câu hỏi đừng bao giờ hỏi. Chẳng hạn như, "nhà anh ở Phú Mỹ Hưng hả?", "lương anh một tháng $2.000 không?", "anh mới đi du học Mỹ về?", "anh có bằng tiến sĩ tâm lý học?", "anh mới tốt nghiệp MBA ở Wharton?"...

Bởi lẽ, nếu như một trong những câu trả lời là có, thì hắn đã tìm cách nói cho bạn trước khi bạn hỏi rồi. Còn nếu như tất cả câu trả lời đều là không, thì hỏi như vậy là xúc phạm hắn đó.

(anyway, cứ hỏi anh nếu muốn nhen em. Nhưng nói thiệt là anh thích mấy câu hỏi dạng như "anh thạo Python?, "anh xài Linux àh?", "anh biết viết shellcode hả?" hơn ).

---

Hôm rồi nói chuyện với bà chị, biết được một từ mới, là từ *hãnh tiến*. Thật ra từ này chẳng mới mẻ gì lắm, đã nghe đã thấy cả chục cả trăm lần, nhưng theo cái cách mà chị giải thích, nó thật mới.

Theo chị, hãnh tiến là một tính từ, chỉ một người hay kể về bản thân, nói về những thành công, thành tựu để thuyết phục người đối diện là họ hay, họ giỏi. Định nghĩa của chị hơi khác với định nghĩa trên wikitionary:

Thuộc hạng người kém tài năng, cố ngoi lên để đạt danh vị cao, không tương xứng khả năng của chính mình.

Chị không tự dưng định nghĩa khơi khơi, mà chị dùng từ này để nhận xét về một người khác. Nhìn cái cách mà chị nói, có vẻ như, suy nghĩ của chị cũng giống như định nghĩa của wikitionary.

Nhân vật mà chị nhận xét, không ai đánh, mà tự khai, anh ta làm lương vài nghìn tháng, mới đi Mỹ về, có nhà ở Phú Mỹ Hưng.
Nói chung là anh ta giỏi, đâu đó nhất nhì VN trong lĩnh vực của anh ta, anh ta tự nhận xét như vậy.

---

Kể cũng lạ, tôi thường gặp những người luôn tuyên bố họ giỏi nhất nhì VN, chưa bao giờ đứng thứ ba, trong lĩnh vực của họ. Thú thật, t
ôi cũng có lần nghĩ như vậy (tôi nghĩ tôi đẹp trai nhất VN, tự bạn gái tôi quả quyết là vậy ) nhưng cũng chỉ là dám nghĩ, chứ chưa bao giờ đủ dũng cảm để tuyên bố trước toàn thể đồng bào .

Người ta bảo, nói cho sướng cái miệng, quả là đúng thiệt.

Tôi sẽ giúp họ nâng cấp cái sự sung sướng này lên. Tôi sẽ mở một cái công ty, chuyên cấp bằng chứng nhận *nhất nhì VN* (có cả cúp, cờ, giấy khen cho đủ bộ tam sên).

Tôi đang nghĩ đến những danh hiệu, từ sang trọng như "giỏi phân tích tài chính nhất VN", "giỏi kiểm toán nhất VN", "giỏi quản lý nhân sự nhất VN", "giỏi nghiên cứu khoa học nhất VN", "giỏi đầu tư chứng khoán/vàng/bất động sản nhất VN" đến bình dân như "giỏi ăn súshi nhất VN", "giỏi xem web sex nhất VN", "giỏi đoán số đề nhất VN"...Người ta sẽ tranh nhau mà mua, nhất định vậy.

---

Chẳng biết viết entry này để làm gì, chắc là tự răng đe bản thân, phải biết im lặng, kẻo nói nhiều, người ta lại biết là mình rất ngu. Mark Twain rất có lý khi viết, better to keep your mouth shut, and let people think you are a fool, rather than to open your mouth, and remove any doubt.

Thiệt sự là vậy. Nói thì rất dễ, nhưng có quá nhiều rủi ro. Tốt nhất im lặng, nghe mấy thằng ngu (và vài thằng rất khôn, nhưng ít thôi) nói chuyện rồi suy nghĩ, sẽ an toàn và hiệu quả hơn rất nhiều.

Trong số những người có vẻ tài năng (và thành công) đã gặp, số ít nói, thường là giỏi thật; số nói nhiều, thường là ít giỏi, nếu không muốn nói là dở. Uhm thì chẳng phải, những bông lúa lép luôn phe phẩy trước gió, những bông trĩu hạt luôn biết lặng lẽ cuối đầu.

Oops, hôm nay nói nhiều quá rồi .

Comments

Anonymous said…
Nghe mấy câu "ngạn ngữ" trong bài mà tui thấy mình cũng nên tự ... răn đe bản thân!

Thanks for your post!
Anonymous said…
he he
Anonymous said…
Mày dạo này triết lý ghớm nhỉ? Định dạy đời anh mày àh? Không sao đâu thằng em, biết nhìn nhận vậy cũng tốt.

Chắc mày sợ anh mày vào đập nên nói thế chứ gì. haha Tuy nhiên, tao khuyến khích mày viết về it chứ không khuyến khích mày nổ. Nên cứ viết nhé. Tao lượn.
Anonymous said…
răng đe -> răn đe
cuối đầu -> cúi đầu

Biết Th. rất chú trọng chính tả, nên mới để lại vài chữ.

Cheers,
Ada.
Anonymous said…
Ada: cam on nhen, dao nay viet sai chinh ta kinh khung. Se khong sua, de do, mai mot doc lai, rut kinh nghiem ;).

-Thai
Anonymous said…
Nói ít quá cũng không tốt. Người Mỹ giỏi tự giới thiệu mình. Nếu đang đi tìm việc làm, người Mỹ nào đó cứ tỏ ra quá khiêm tốn thì ông chủ dứt khoát là không nhận họ vào làm, thành thử khiêm tốn đối với người Mỹ là biểu hiện thiếu tự tin của con người. Tôi đồng ý với quan điểm của người Mỹ.
Anonymous said…
Xin phép được copy một số bài hay của bạn Thái nghe. Copy về để trên blog của mình, sau này tìm cho dễ. Mấy bài viết đọc thấy ý nghĩa quá.
Long said…
Tớ có được nghe câu này từ 1 ông anh nói lại khi nghe 1 ông cậu :

Đừng bao giờ là người thứ 1,thứ 2 mà hãy là người thứ 3.Người thứ 1 luôn bị cả xã hội trông theo,người thứ 2 thì bị ông thứ 1 soi vào.:)) :))

Và kết quả là ông ý tớ ko biết có đang đứng thứ 3 ở lĩnh vực gì ko nhưng câu nói đấy thì xứng đáng để ông ý lên đứng đầu :D