Nguyễn Trần Bạt

Tôi mới hay tin ông Nguyễn Trần Bạt đã chết. Tôi không có dịp gặp ông Bạt và thật sự đã lâu rồi tôi không còn nhớ đến ông. Tôi chỉ còn nhớ những ngày này 14 năm trước, tôi vô tình nghe ông Bạt đến nói chuyện với sinh viên ở Đại học Kinh tế Quốc dân. Tôi không còn nhớ nội dung nhưng sau đó tôi đã biên một bài blog dài và gọi ông Bạt là người khai sáng:

Trong suốt 4 năm tôi học ở một trường đại học lớn nhất nhì VN, chưa bao giờ tôi được tham dự một buổi trò chuyện của một người danh tiếng nào cả. Tôi không đánh đồng người có danh tiếng với những nhà tư tưởng, người có danh tiếng chưa chắc là người đã được khai sáng (hãy nhìn các ca sĩ sẽ biết) nhưng những nhà tư tưởng lỗi lạc chắc chắn có nhiều tiếng tăm. Tôi chưa bao giờ được nghe thủ tướng, bộ trưởng, viện trưởng, nghị sĩ hay bất kì ông bự nào đó trò chuyện, lắng nghe và giải đáp các thắc mắc của tôi. Chắc chắc không chỉ mình tôi, hầu hết sinh viên VN đều như vậy. Họ không quan tâm đến sinh viên chăng? Chắc chắn không. Họ là những người hoạch định tương lai của đất nước, mà ai cũng biết sinh viên, thế hệ trí thức trẻ chính là người sẽ thực hiện những kế hoạch của họ. Tôi nghĩ chắc hẳn họ là những người không có tài hùng biện hay thuyết phục. Quái lạ, tại sao một người không có tài nói chuyện trước đám đông lại được lãnh đạo đám đông? Dần dà, tôi cho rằng xung quanh chẳng có nhà tư tưởng nào cả, chẳng có ai đủ hấp dẫn để tôi có thể lắng nghe rồi ngộ ra những chân lý ẩn chứa trong lời nói của họ. Nhưng rồi tôi nhận ra một thực tế đau lòng hơn, các nhà tư tưởng hình như không được phép lên tiếng ở đây. May mắn thay, như tôi đã nói, mọi việc đang thay đổi rất nhanh. Và hôm nay tôi đã gặp được một nhà tư tưởng trò chuyện trực tiếp trước đám đông sinh viên.

Ông ấy tên là Nguyễn Trần Bạt. Ông không phải là ông bự, có chức có quyền, mà chỉ là một doanh nhân thành đạt. Tôi không đủ kinh nghiệm và tri thức để có thể đánh giá về tất cả những gì ông đã nói (tôi sẽ rất vui nếu anh chị nào đó chỉ ra những điều ông ấy nói sai, duy ý chí chẳng hạn) nhưng tôi cảm nhận rằng ông là một nhà tư tưởng lớn, ít nhất là đối với tôi. Ông còn là một người lương thiện, thành thật và sành đời. Nghe ông nói, tôi ngộ ra được nhiều điều về cuộc sống và cách sống. Tôi vui vì những suy nghĩ của tôi không rời xa thực tế, mà nó đã được một người như ông Nguyễn Trần Bạt thừa nhận. Điều tôi tâm đắc nhất khi nghe ông nói là sự lương thiện. Từ trước tới giờ, tôi luôn tự nhủ phải sống tốt, không làm điều xấu, dont be evil và lương thiện là từ đơn giản nhất để mô tả cách sống đó. Xin chân thành cảm ơn ông.

Tôi nghe nói sách của ông Bạt không được xuất bản rộng rãi ở Việt Nam, như vậy là đủ để biết tầm vóc của ông. Hẹn gặp lại ông ở một thế giới khác tự do hơn.

Comments

trungndbk said…
This comment has been removed by the author.